Tham như...
Thái Sinh
Lão Cò ngồi đợi
bác Thảo Dân sau khi đã thông điếu, pha xong ấm nước chè xanh. Ngồi chán chê đến
ê cả đầu gối mới thấy thằng Út tới, nó bảo:
- Khổ, bố cháu
đang chuẩn bị sang nhà lão thì có khách tới mua ba ba giống. Thế là bố cháu lại
phải xuống ao vớt ba ba bán cho người ta, bảo cháu sang trước.
- Này tôi hỏi anh, cái vụ công ty thép nước
ngoài ở Hà Tĩnh xây miếu thờ anh biết chứ? Chắc có sự thoả thuận ngầm gì đó với
những người có chức có quyền nên họ mới làm liều như vậy chứ? Nay họ xây miếu,
mai họ xây đình chùa, rồi tiến tới lập làng...để sau này họ lu loa lên rằng đất
này là của chúng tôi như họ đã cướp đảo, cướp biển của mình đấy thôi.
Thằng Út trầm
ngâm một lát mới thủng thẳng đáp:
- Theo báo chí
nói mới đầu quan chức của ta đồng ý, sau khi bị báo chí và dư luận phản đối thì
họ mới rút lại ý kiến. Có hay không sự thoả thuận ngầm thì cháu không biết, họ
xây miếu thờ không chỉ là việc đã rồi, mà còn là phép thử đối với chính giới của
ta lão ạ.
- Tệ thật! Lão
Cò thở dài - Ai đã đồng ý cho họ xây dựng miếu thờ trên đất nước mình thì cần
phải xem xét lại trách nhiệm và ý thức công dân của họ với lãnh thổ quốc gia
như thế nào...
- Ôi giời, lão
ngồi đấy mà đợi người ta xem xét trách nhiệm, đến mục thất nhé. Chuyện ông cựu Tổng
Thanh tra xây nhà như lâu đài, ông chủ tịch tỉnh BD có khối tài sản khổng lồ
báo chí nói rát cổ nổ họng đến nay có ai trả lời họ đã làm gì để có được khối tài
sản kếch xù đó đâu?
Nghe thế lão Cò
rít liền mấy điều thuốc lào rồi cười khục khục trong cổ:
- Hãy đợi đấy!
Dưng mà tối qua lão thấy ti vi đưa tin Chủ tịch nước đã ký quyết định thu hồi
danh hiệu anh hùng của ông cựu bí thư tỉnh Thừa Thiên-Huế vì khai gian dối. Hoá
ra quan chức không chỉ tham lợi mà còn tham cả danh nữa. Làm đến chức bí thư tỉnh
uỷ, danh lợi đủ cả mà vẫn muốn làm anh hùng là sao nhỉ?
- Lão không biết
đó thôi, những danh hiệu thi đua các quan dành hết cả. Đúng hơn là họ dành cho
quan, một kiểu ban phát đặc ân để nhận sự đặc ân. Có những loại huy chương, giấy
khen tiền kèm theo chỉ vài trăm ngàn nhưng quan chức nhận hết chỉ chừa cho dân
lấy lệ. Nhiều quan chức không biết treo giấy khen, bằng khen ở đâu nên xếp
thành đống trên nóc tủ, nghĩ mà tội cho người đã ký những giấy khen, bằng khen
đó...
Lão Cò ngồi bần
thần một lúc, thở dài:
- Xưa các cụ
nói “tham như chó”. Bây giờ mà nói “tham như chó” chắc là oan cho lũ chó lắm.
Chúng sẽ kiện lên tận Ngọc Hoàng, vì chúng chỉ tham ăn chứ đâu tham cả danh như
quan?